Vương dấu chân lận đận với thời gian
Đời cứ trôi giữa gió núi mây ngàn
Chếch choáng ý thơ theo dòng đời khao khát
Tri ân ơi! người đã gieo nốt nhạc
Mỗi sớm mai thức dậy được yêu thương
Tình nghĩa, xẻ chia, lấp lánh đời thường
Bồi đắp mãi nặng ân tình ấm áp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét